Sự Bình An Không Gì Lay Chuyển PDF Download miễn phí

Sự Bình An Không Gì Lay Chuyển PDF

Mục tiêu cốt lõi của việc tìm hiểu Phật pháp là khám phá con đường dẫn tới giải thoát khỏi khổ đau và đạt đến sự hạnh phúc và bình an. Dù ta tìm hiểu về hiện tượng vật lý hay tâm lý, về ý niệm về tâm (citta) hay những phẩm chất của tâm (cetasikā), chỉ khi ta hướng tới mục tiêu cuối cùng là giải thoát khỏi khổ đau, thì ta mới đang đi trên con đường đúng đắn – không có gì khác. Sự khổ đau tồn tại vì sự tồn tại của nhân duyên và nguyên nhân.

Hãy thấu hiểu rằng khi tâm trí được làm dịu bằng cách tĩnh lặng, nó tự nhiên và bình thường. Nhưng ngay khi tâm trí bắt đầu hoạt động, nó biến thành các hành động (sankhāra), bị gò bó và hình thành dưới sự ảnh hưởng của các điều kiện và yếu tố khác nhau. Khi tâm trí bị thu hút bởi một đối tượng cụ thể, nó trở thành nô lệ của điều đó, bị tạo hình dựa trên các điều kiện xung quanh.

Khi cảm xúc như sự thèm muốn hoặc sân hận phát sinh, chúng là kết quả của sự gò bó này. Ý muốn điều này hay điều kia cũng nảy sinh từ sự gò bó này. Nhận thức của chúng ta không thể nắm bắt kịp thời sự sinh sôi của tâm trí khi chúng diễn ra, tâm trí thường bị mắc kẹt vào chúng. Mỗi khi tâm trí chuyển động, ngay lập tức, nó trở thành một hiện thực không ổn định đó lý do vì sao Sự Bình An Không Gì Lay Chuyển được ra đời.

Vì vậy, Đức Phật đã dạy chúng ta phải quan sát và nhận biết các điều kiện biến đổi thường xuyên của tâm trí. Mỗi khi tâm trí chuyển động, nó trở thành biểu hiện của sự không ổn định  tạm thời (anicca), của sự khổ đau (dukkha), của sự không tự (anattā). Đây là những đặc điểm luôn tồn tại trong mọi hiện tượng, chúng được hình thành bởi các điều kiện. Đức Phật đã dạy chúng ta phải quan sát với nhìn nhận các biến đổi này của tâm trí.

Giáo lý về 12 nhân duyên (paticca samuppāda) cũng như vậy: sự vô minh (avijjā) là nguyên nhân của sự xuất hiện của các hành động (sankhāra); các hành động là nguyên nhân của sự tồn tại (viññāna); tồn tại là nguyên nhân của sự hình thành của danh-sắc (nāma-rūpa), tiếp tục như vậy, như chúng ta thấy trong các kinh điển. Đức Phật phân chia và mô tả từng mắt xích trong chuỗi nhân duyên nhằm giúp cho việc nghiên cứu dễ dàng hơn.

Điều này cung cấp một cái nhìn chính xác, về thực tại. Tuy nhiên, khi quá trình này thực sự diễn ra trong cuộc sống hàng ngày, các học giả có thể gặp khó khăn trong việc theo kịp những gì đang xảy ra. Điều này giống như khi bạn rơi từ trên ngọn cây xuống đất – dù bạn có hiểu về lý thuyết về động lực, nhưng khi bạn thực sự rơi, thì trải nghiệm đó là một thực tế khác biệt và có thể gây ra sự bất ngờ.

Chúng ta thường không thể nhận ra mình đã trải qua bao nhiêu cành cây khi rơi. Tương tự, khi tâm trí bất ngờ nhận thức một ảnh hưởng giác quan, nếu chúng ta có xu hướng, nó có thể ngay lập tức đưa chúng ta vào một tâm trạng tích cực. Trong trạng thái này, chúng ta có thể cảm thấy mọi thứ đều tốt đẹp mà không nhận ra rằng có một chuỗi nhân duyên đã dẫn đến điều đó. Dù quá trình này có thể diễn ra đúng theo lý thuyết, nhưng đồng thời cũng vượt ra ngoài giới hạn của lý thuyết.

Chia Sẻ

Facebook
Twitter
LinkedIn
Pinterest
WhatsApp
Skype
Telegram
Reddit
Email
Print
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x