Chữ – Văn Quốc Ngữ Thời Kỳ Đầu Pháp Thuộc PDF
Sau khi hoàn tất việc chiếm đóng Nam kỳ, thực dân Pháp bắt đầu triển khai hệ thống quản trị mới. Do không có đủ nhân lực dân sự từ Pháp để triển khai ngay, họ buộc phải phụ thuộc vào bộ máy quân đội hiện đang có ở địa phương để xử lý các vấn đề hành chính và tư pháp. Đây là giai đoạn của các Đề đốc cai trị.
Các quan lãnh đạo này thực hiện chính sách trực tiếp nhưng lại thiếu hiểu biết về tâm tính, phong tục, văn hóa của người Việt, đặc biệt là không biết nói tiếng An-nam. Vì vậy, để tiếp xúc với vua, quan lại và người dân địa phương, ban đầu họ phải dựa vào những người tôn giáo phái đặc trách đến từ người Việt, đặc biệt là từ trường đạo ở Penang…
Tuy nhiên, số lượng những người này ít ỏi và chỉ giỏi sử dụng chữ La-tinh, trong khi các quan lại không thạo tiếng La-tinh, gây ra khó khăn trong giao tiếp. Điều này khiến thực dân nhận ra cần phải thành lập một trường đào tạo người trung gian để làm cầu nối giữa quan lãnh đạo Pháp và dân địa phương.
Mặc dù mở ra các cơ sở giáo dục, nhưng không thu hút được sự quan tâm của dân chúng đến việc học. Những người có trình độ văn hóa (biết đọc chữ Nho, chữ Nôm) phần lớn đều phản đối và tẩy chay, khiến cho chính phủ Pháp buộc phải chấp nhận cả những người không học vấn, từ các tầng lớp dân chúng như bồi bếp, côn đồ.
Chính bản chất của những người không học vấn, với thành tích kém cỏi và kiến thức hạn chế của các giáo viên, đã tạo ra một số quan viên ở An Nam sau này, với những tật xấu như tham nhũng, ngạo mạn, tàn bạo. Điều này cũng góp phần tới sự phản đối chữ quốc ngữ như được mô tả dưới đây.
Đồng thời, việc mở ra các trường giáo dục để đào tạo tầng lớp trung gian và thông dịch viên cũng là để giải quyết vấn đề tìm ra một hệ thống chữ viết để giao tiếp giữa người Pháp với người bản xứ. Điều đó giúp cho dân chúng hiểu được các chỉ thị, thông báo từ chính phủ và cũng hiểu rõ hơn về các chính sách cai trị của họ.
Không thể sử dụng ngôn ngữ Pháp hoặc chữ viết Pháp vì rõ ràng người dân địa phương chưa quen biết, cũng không thể áp dụng chữ nho hoặc chữ nôm vì đó chỉ phổ biến trong một phần nhỏ của dân số và khó học, đặc biệt là vì những chữ này thường được sử dụng bởi nhóm người phản đối, là biểu tượng của sự chống đối với chế độ Pháp.
Vấn đề đối với thực dân như đã gặp phải với giáo sĩ thừa sai là làm thế nào để truyền bá cho đám đông những người không biết tiếng Âu và cũng không quen thuộc với chữ nho; giống như các thừa sai đã sáng tạo ra chữ viết bằng chữ cái Latin để sử dụng trong việc truyền bá đạo.