Châu Phi Nghìn Trùng PDF
Châu Phi với vẻ đa dạng của mình được phân thành năm phần: hai phần đầu tiên tập trung vào việc miêu tả về cộng đồng bản địa với những niềm tin và truyền thống đặc biệt về công bằng, hình phạt.
Phần thứ ba chuyển sự chú ý đến các khách thăm của đồn điền, nơi mà những cá nhân này mang lại sự hiếu khách quan trọng đối với cả những người du khách và những người định cư mới đến những vùng đất thuộc địa mới mở.
Mỗi người khách không chỉ là một người đến thăm mà còn là một người bạn, mang theo thông tin tốt hay xấu, thậm chí là thức ăn cho những người đang trải qua những khoảnh khắc cô đơn và cơ cực. Một người bạn thực sự là một món quà, một thiên sứ mang theo niềm hy vọng.
Phần thứ tư là việc trích dẫn từ sổ tay của một người nhập cư, cung cấp cái nhìn ngắn gọn về cuộc sống của một thực dân châu Phi.
Cuối cùng, phần cuối điểm lại những kỷ niệm về sự sụp đổ của đồn điền và việc ra đi của những người bạn thân thiết như Kinanjui và Denys Finch-Hatton.
“Tình cảm chân thành này tôi dành cho mọi đối tượng và phạm vi đa dạng.” Trong khi đó, người dân châu Phi cũng mến mộ, tin tưởng vào Blixen: từ Farah Aden, một người Somali đã làm việc cống hiến với bà trong suốt thời gian Blixen ở châu Phi, đến Kamante, một đứa trẻ thuộc bộ lạc Kikuyu, sống trong điều kiện khó khăn nhưng với tình yêu và lòng trung thành đối với Blixen không thể phai mờ, cho đến ngài Kinanjui – người lãnh đạo tối cao quản lý hơn 100.000 dân Kikuyu.
Blixen thân thiện với châu Phi, nhưng tiếc rằng địa hình và khí hậu của khu vực không phải lúc nào cũng thích hợp cho việc trồng cây cà phê. Đồn điền của bà đã phải đối mặt với mùa khô và nguy cơ từ sự tấn công của châu chấu, làm cho kinh doanh ngày càng khó khăn.
Cuốn hồi ức của Blixen kết thúc bằng một chương đầy nỗi buồn, trong đó miêu tả về sự tàn phá của thiên nhiên: “Trong năm đó, lũ châu chấu kéo đến. Sáng hôm sau, khi tôi mở cửa nhìn ra, mọi thứ trở nên nhợt nhạt dưới tầng màu cam đồng nhưng không có cảm giác buồn chán giống như sau một trận tuyết phủ.”
Cây cỏ, con đường, mọi thứ khác trong tầm nhìn đều được phủ bởi lớp chất nhuộm kia, gần giống như sau một đêm có tuyết màu cam dày đặc rơi xuống vùng đất, cùng với những khoảnh khắc khi con người bị tàn phá.