Bài Sử Khác Cho Việt Nam
Bắt đầu từ những ngày trong trại Nhập ngũ số 3, đến chờ đợi khoá 18 và 19 của Sĩ quan trừ bị Thủ Đức, đồng thời với việc chuẩn bị trình bày Tiểu luận Cao học cho trường Đại học Văn Khoa Sài Gòn vào tháng 6 năm 1964, ý tưởng ban đầu về một quyển sử Việt Nam phải bao gồm các thành phần này.
Sau đó, trong thời gian chờ đợi khi hoàn thành khoá 19 và chuẩn bị bước vào sự nghiệp quân sự, được biết với tên “Một vấn đề trong lịch sử Việt Nam: vị trí của Đại Việt, Chiêm Thành, Phù Nam” được đăng trong Tập san Sử Địa số 4 vào năm 1966.
Thời chiến tranh, mặc dù không thừa nhận số lượng lớn, nhưng vẫn cảm nhận được rằng những ý tưởng được trình bày trong đó đã trở nên lạc hậu so với thực tế hiện đại. Do đó, trong quá trình viết hồi ký về thời gian bị giam giữ sau VNCH, tôi đã quyết định đổi tên nó thành “Bài sử Việt cho những người ngoài phố”.
Khi thêm vào những tri thức mới, từ việc đọc bộ Toàn thư và tổng hợp những kiến thức thu thập được từ nhiều nguồn khác nhau, tôi đã viết ra Sử Việt. Sau khi đọc một số quyển sách vào năm 2004, tôi nhận ra có thể bắt đầu một “Bài sử” khác cho Việt Nam này, đó là một kết thúc cho một mong muốn đã kéo dài từ lâu, cũng có thể chuẩn bị cho một cuộc buông tay sắp tới.
Giữ nguyên làm dấu tích là thời điểm khởi đầu của cuộc hành trình, từ ngày 30 Tết Con Gà (Ất Dậu) / 9-2-2005, cho đến sáng thứ Bảy 6-8-2005. Khi viết đến Chương XIV, tôi bắt đầu cảm thấy mờ mắt vào tháng 8 năm 2008.
Tưởng rằng tôi sẽ đặt bút xuống và không bao giờ cầm lại nó, nhưng sau đó, nhờ sự giúp đỡ về layout từ Damau.org và sự hỗ trợ của Văn Mới in vào ngày 29-6-2009, tôi đã tiếp tục viết. Tiếp theo, trong năm 2010, tôi tiếp tục viết và hoàn thành các Chương XV, XVI, XVII. Sau đó, tôi bắt đầu viết các Chương XVIII, XIX, XX (Kết) từ tháng 5-2011.
Vì tôi đã gặp phải câu “Cô vọng ngôn chi…” khi đọc một số quyển sách về Sử Việt, nên ở đây, tôi cảm thấy cần phải thêm một câu tiếp theo: “Thêm một lần nữa, tôi bắt đầu trò chuyện với ma…”