Nam Hoa Kinh PDF
Trang Tử (tiếng Hán: 莊子; ~365-290 trước CN) là một triết gia và tác giả Đạo giáo. Ông sống vào thời Chiến Quốc, giai đoạn đỉnh cao của triết học Trung Hoa với Bách Gia Chư Tử.
Trang Tử là một trong những nhà tư tưởng hàng đầu thời bấy giờ, nổi tiếng với khả năng kể chuyện và sức tưởng tượng vô cùng phong phú.
Trang Tử là tác giả của bộ Nam Hoa kinh, tác phẩm gồm hơn mười vạn câu từ (thập dư vạn ngôn), được viết để châm biếm học thuyết của Khổng Tử và phát triển học thuật của Lão Tử.
Biểu hiện tinh thần của nhà hiền triết Trang Tử cũng tương đồng với nền tảng tư tưởng Đạo giáo: sống ẩn dật nhưng tự do, quay về hòa hợp với thiên nhiên, không muốn tham gia vào những tranh chấp quyền lực, tránh xa những ràng buộc của cuộc sống.
Gần như trái ngược với đạo Khổng có tính cách trần tục, thích thực tế, đề cao kinh nghiệm và tôn trọng chủ nghĩa nhân văn, Trang Tử nối tiếp truyền thống tư tưởng của Lão Tử, phát triển thành một trường phái mà sau này thường được gọi tắt là Lão-Trang.
Nam Hoa Kinh có văn phong nhịp nhàng và giàu hình ảnh, sử dụng nhiều biện pháp biền ngẫu, mang đến vẻ đẹp bóng bẩy và mượt mà, tạo ảnh hưởng sâu rộng đến các thi nhân hậu thế như Kê Khang, Nguyễn Tịch, Sơn Đào,… và ngay cả các thời đại sau như Lý Bạch thời Đường và Tô Đông Pha thời Tống.
Theo sách Hán thư Nghệ văn chí, Nam Hoa Kinh ban đầu gồm 55 thiên, nhưng hiện tại chỉ còn 33 thiên.
Trong một giai đoạn lịch sử đầy biến động mạnh mẽ, Trang Tử được xem là một nhà tư tưởng vĩ đại trong triết học cổ Trung Quốc. Ông là người sẵn sàng “kéo lê cái đuôi trong bùn” để giữ gìn nhân cách và bản lĩnh, cùng với tâm hồn thanh cao của mình giữa những xáo trộn của xã hội.
Cuộc đời của Trang Tử gắn liền với giấc mơ bướm huyền thoại và nhiều câu chuyện ngụ ngôn sinh động, hấp dẫn. Các học giả khi nghiên cứu về Trang Tử đều nhận định rằng “rất khó để hiểu và trình bày một cách đầy đủ, có hệ thống về triết học của ông”.
Trang Tử, từ góc nhìn triết học, tư tưởng học, hay văn học, đều thể hiện một sự phong phú vượt trội: một Đạo gia “phóng khoáng”, “tài hoa”, “ngông nghênh” và đầy sáng tạo.
Trang Tử có vị thế rất cao trong lịch sử tư tưởng Trung Quốc, ngang với Mạnh Tử, vượt trội hơn Tuân Tử và Mặc Tử. Chính nhờ ông mà tư tưởng của Lão Tử được lan truyền mạnh mẽ: giới trí thức trân trọng những cách ngôn trong Đạo Đức kinh, còn đại chúng thì ai cũng ít nhiều biết đến những ngụ ngôn của Trang Tử.
Tên của ông luôn đi đôi với tên Lão Tử, và cả hai đã góp phần làm cho dân tộc Trung Hoa trở nên ít thực dụng hơn, yêu thiên nhiên, yêu tự do, khoan dung, và cởi mở hơn… thơ văn và hội họa từ thời Lục Triều trở đi, đặc biệt là dưới triều Tống, đều mang dấu ấn của Trang.
Ông là một triết gia với tư tưởng độc đáo, một nghệ sĩ đa tài, văn chương của ông vừa lãng mạn, nên thơ, vừa trào phúng, cay độc, và ông sử dụng thuật ngụ ngôn không ai sánh bằng.