Bí Mật Bị Thời Gian Vùi Lấp PDF
Lật từng trang nhật ký, cuối cùng tôi đến phần Hứa Thu xuất ngoại. Tôi nói: “Phần nhật ký sau của Hứa Thu không liên quan nhiều đến cậu, nhưng mình vẫn muốn đọc cho cậu nghe một chút, không phải vì Tống Dực, mà vì Hứa Thu.”
Ma Lạt Năng im lặng, tôi bắt đầu đọc cho nàng nghe. Để nàng dễ hiểu hơn, tôi đã thay những chữ “hắn” mơ hồ trong nhật ký thành Tống Dực và K.
Với những bước nhảy uyển chuyển, nước mắt tôi trào rơi, tôi hiểu rằng tôi đang dần mất đi Tống Dực – nguồn sáng trong đời tôi. Từ đây, tôi sẽ mãi mãi nhảy múa trong bóng tối.
Bên ngoài phòng, màn đêm đã bao phủ. Nhiều người đến gõ cửa, nhưng tôi không hề quan tâm.
Ma Lạt Năng nằm im lặng, tôi cúi đầu nhìn nhật ký của Hứa Thu nói: “Hứa Thu sống rất tỉnh táo. Dù chị ta chỉ viết nhẹ nhàng như không, chúng ta có thể thấy K đã ảnh hưởng rất nhiều đến chị ta. Không chỉ mở ra cánh cửa địa ngục cho chị ta, hắn còn nắm tay chị ta, vừa kéo vừa đẩy, vừa dụ dỗ vừa lừa để lôi chị ta vào.
Tuy nhiên, từ đầu đến cuối, chị ta chưa bao giờ thấy K phải chịu trách nhiệm cho những điều đó, bởi vì chị ta biết rằng K chỉ là nhân tố bên ngoài, còn chính chị ta mới là nguyên nhân chính yếu.
Sự hiện diện của Hứa Thu đã khiến cậu trưởng thành sớm, nhiều lần cậu đã có thể lựa chọn những con đường khác, nhưng cậu luôn chọn cách từ bỏ.
Chúng ta đều biết câu chuyện về thời thơ ấu của Einstein, khi ông phải đối mặt với sự chế giễu của cả lớp nhưng vẫn có thể bình tĩnh nói: “Hiện giờ tôi vẫn học tốt hơn người cuối cùng”. Tại sao cậu không thể nói với Hứa Thu: “Bây giờ tuy em chưa làm tốt, nhưng sau này chắc chắn em sẽ làm tốt hơn”. Có lẽ lời nói của mình quá khắt khe, nhưng mình tin rằng cậu sẽ hiểu, Hứa Thu chỉ là yếu tố bên ngoài, còn nguyên nhân thực sự nằm ở chính cậu. Chính cậu đã lựa chọn từ bỏ mọi thứ.