Căn Bản Thiền Minh Sát PDF
Vắng Lặng và Minh Sát
Chúng ta tìm hiểu về điều gì? Làm cách nào để phát triển sự hiểu biết sâu sắc? Đó là những vấn đề quan trọng. Có hai phương pháp thiền: thiền để làm cho tâm trở nên yên tĩnh và thiền để mở rộng sự hiểu biết sâu sắc.
Thiền về mười đề mục sử dụng vật chất làm trung gian (kasina) để tu tập tĩnh lặng của tâm. Thiền về mười đề mục về tính chất không hấp dẫn (asubha, như mười loại cảnh tử thi), cũng tập trung vào việc làm yên tĩnh tâm trí, nhưng không đạt được sự hiểu biết sâu sắc.
Muối đề mục suy niệm như niệm Phật, niệm Pháp, niệm Tăng, niệm Giới và các khía cạnh khác vẫn chỉ có thể phát triển trong trạng thái vắng lặng, không phải là việc khám phá chi tiết hay minh sát. Tương tự, suy niệm về ba mươi hai phần của thân như tóc, móng tay, móng chân, răng cũng không phải là minh sát mà chỉ là sự phát triển trong trạng thái vắng lặng.
Thậm chí, suy niệm về hơi thở cũng là sự phát triển trong vắng lặng. Tuy nhiên, hành giả có thể sử dụng pháp niệm về hơi thở để tiến triển sâu hơn trong minh sát. Sách Thanh Tịnh Đạo (Vissudhi m agga) đặt pháp này vào hạng của tịnh hiền Vắng Lặng, vì vậy chúng ta cũng có thể hiểu nó theo cách đó.
Có các pháp suy niệm về bốn phẩm hạnh từ, bi, hỷ, xả được gọi là tứ vô lượng tâm, cũng có các pháp suy niệm dẫn đến Thiền (Jhā na) Sắc Giới và Vô Sắc Giới. Ngoài ra, còn có pháp suy niệm về tánh cách ghê tởm của vật thực.
Những mục đó đề cập đến thiền Vắng Lặng. Khi người tu hành áp dụng quán niệm về các yếu tố tạo nên thân thể vật chất, điều này được gọi là phương pháp phân tích tứ đại. Mặc dù thuộc về thiền Vắng Lặng, phương pháp này cũng đóng vai trò trong việc phát triển trí tuệ sâu sắc.
Tất cả bốn mươi phương pháp thiền mà bạn đã liệt kê đều nhằm mục đích phát triển tâm định (trong một ngữ cảnh khác, các phương pháp này có thể được gọi là thiền “Định” đối với thiền Minh Sát, hoặc là thiền “Tuệ” và “Chỉ” đối với thiền “Quán”).
Ở đây, thuật ngữ “thiền Vắng Lặng” được dịch trực tiếp từ tiếng Pali là “Samatha”, có ý nghĩa là yên bình, tĩnh lặng, tương đương với khái niệm samādhi – trạng thái định, cittekaggatā – tập trung tinh thần vào một điểm, và avikkhepa – tâm trí không bị xao lãng).
Chỉ có phương pháp quán niệm hơi thở và phương pháp phân tích tứ đại là liên quan đến thiền Minh Sát. Các phương pháp khác không dẫn đến trí tuệ sâu sắc. Để đạt được trí tuệ sâu sắc, người tu hành áp dụng phương pháp này cần phải tiếp tục tu luyện, thực hành.