Cô Gái Làng Sơn Hạ PDF Download miễn phí

Cô Gái Làng Sơn Hạ PDF

Buổi chiều đó, tôi lại lần nữa đến vườn táo, leo lên một cây, hái quả chín và ăn thưởng thức, đồng thời nhìn ra đường, hy vọng thấy người lão già đơn độc. Bầu trời đã bắt đầu tối dần. Những người thương lái tại chợ Ráy ven sông Lục đã hoàn tất việc đóng gói hàng hóa và trở về, những đám người qua lại bên ngoài rào tre, tiếng cười nói rộn rã nhưng tôi vẫn chưa thấy bóng dáng của ông già ấm áp đó xuất hiện, không thấy tiếng gõ cửa êm đềm, không thấy lời kêu gọi nhẹ nhàng của ông.

Trái tim tôi vẫn rối bời, nôn nao, cánh tay tôi lơ đãng không muốn nhặt những quả mềm mại, đầy sức sống, những cành táo xanh tươi. Thưa nhưng, tôi ấp ủ hồi ức về ông lão già vất vả, người đã dành cho cha tôi sự quan tâm, mà tên tuổi, quê quán hay dòng dõi của ông, tôi chẳng biết dù đã bao nhiêu năm. Ông luôn đến thăm cha tôi mỗi khi hoàng hôn buông xuống. Mỗi lần, ông không quên mang theo một hộp thuốc phiện làm quà cho tôi, cùng một số trái cây ngon.

Nhưng điều tôi mong chờ không phải là những món quà đó, bởi trong vườn nhà tôi, cả bốn mùa đều có hoa thơm ngát và trái cây phong phú. Tôi mong chờ ông, bởi khi có ông, tôi lại được gặp người bạn đặc biệt của mình, một chú khỉ nhỏ, dường như hiểu tiếng người. Tôi vui đùa cùng nó, trong khi ông và cha tôi trò chuyện bên bàn tiêm thuốc, bàn về cuộc sống và văn chương. Lúc ấy, khi tôi còn nhỏ, tôi không hiểu hết những gì ông nói, cho đến khi trưởng thành, hoặc có lẽ đến tận bây giờ, tôi mới thấu hiểu ý nghĩa của những lời ông chia sẻ cùng cha tôi.

Chia Sẻ

Facebook
Twitter
LinkedIn
Pinterest
WhatsApp
Skype
Telegram
Reddit
Email
Print
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x