Con Đường Hóa Rồng Của Việt Nam PDF
Nghị quyết của Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ IV (tháng 12/1976) đã đặt ra mục tiêu công nghiệp hóa Việt Nam trong vòng 20 năm.
Để giải thích cho lộ trình này, Đảng đã nêu ra những bài học lịch sử: trong thế kỷ 17, Anh mất 200 năm để công nghiệp hóa; còn trong thế kỷ 19, Mỹ mất 100 năm để thực hiện điều này.
Vào đầu thế kỷ 20, Nhật Bản đã cần tới 50 năm để công nghiệp hóa. Tuy nhiên, nhờ sự hỗ trợ từ Liên Xô và các quốc gia xã hội chủ nghĩa, Việt Nam hoàn toàn có khả năng thực hiện quá trình công nghiệp hóa chỉ trong khoảng 20 năm.
Một số đồng chí còn cho rằng: Với việc áp dụng sáng tạo học thuyết Marx-Lenin, Việt Nam, từ một quốc gia nông nghiệp kém phát triển, có thể bỏ qua giai đoạn tư bản chủ nghĩa để tiến thẳng lên chủ nghĩa xã hội.
Kỳ vọng này hoàn toàn hợp lý, vì trong nửa sau thế kỷ XX, các “con rồng” châu Á như Hàn Quốc và Đài Loan có nhiều điểm tương đồng với chúng ta; họ cũng chỉ mất khoảng 30 năm để chuyển mình từ một nền sản xuất phong kiến lạc hậu thành một quốc gia công nghiệp có sức cạnh tranh mạnh mẽ.
Theo thông tin từ Hội nghị Trung ương lần thứ 10 (10/07/2004), “Đại hội X của Đảng dự kiến sẽ được tổ chức vào quý II năm 2006”.
Như vậy, khoảng thời gian từ Đại hội IV đến Đại hội X tròn 30 năm. Trong ba mươi năm qua, nền kinh tế Việt Nam đã đạt được những thành tựu gì, có dấu hiệu nào của sự trì trệ không, nguyên nhân sâu xa là gì và đâu là những sự thật mà người Việt Nam hiện đang lảng tránh?
Trong bài phát biểu khai mạc Hội nghị lần thứ 11 của Ban Chấp hành Trung ương khóa IX, diễn ra vào ngày 17/01/2005, Tổng bí thư Nông Đức Mạnh đã nói: “Bộ Chính trị yêu cầu các đồng chí Trung ương phát huy tinh thần tự phê bình và phê bình một cách cao độ, phải thẳng thắn trong đánh giá, đồng thời phải khách quan.
Cần khẳng định mạnh mẽ những thành tựu đã đạt được để củng cố niềm tin vào con đường chúng ta đang theo đuổi, đồng thời chỉ ra rõ ràng các vấn đề yếu kém, sai sót trong công tác lãnh đạo. Đặc biệt, cần nêu rõ nguyên nhân và rút ra bài học kinh nghiệm, từ đó đưa ra những quyết định mới.”
Bản lĩnh chính trị của Đảng ta không chỉ thể hiện ở việc xây dựng đường lối, chủ trương, chính sách đúng đắn mà còn ở khả năng nhận diện và sửa chữa sai lầm, khuyết điểm, cùng với việc kiên quyết thực hiện tự phê bình và phê bình để khắc phục.