Đoàn Tàu Thủy Tinh PDF
Sau mấy tháng chờ đợi để nhà bạn Fei lấp hố, và nhờ sự khuyên bảo nhiệt tình của chị Bòn, mình đã quyết định đọc bộ này ngay khi nó hoàn thành. Tuy nhiên, sau khi đọc xong, mình cảm thấy hơi thất vọng. Có thể do lúc đó mình khó tính hơn hay không hợp với phong cách viết của Khang Thành. Cảm giác có lẽ là do khi nghe chị Bòn giới thiệu, mình đặt quá nhiều kỳ vọng vào nó, nhưng khi đọc thì thực tế không như mình đã nghĩ.
Trong câu chuyện này, nam chính lẫn nữ chính đều là những người cô đơn, mang trong lòng nỗi đau riêng của họ và sống một cuộc sống khá tự do. Họ bắt đầu mối quan hệ của mình bằng tình dục, nhưng suốt thời gian đó, tình yêu không được thể hiện rõ ràng giữa họ. Thay vào đó, mọi giao tiếp giữa họ thường chỉ xoay quanh việc làm tình, mỗi lần gặp nhau cũng chỉ là sự hờ hững đối với đối phương.
Có lẽ tác giả cố gắng xây dựng họ như một loại người bề ngoài hờ hững nhưng bên trong mềm mỏng, nhưng đáng tiếc là mình không cảm nhận được điều đó.
Đôi khi mình không hiểu tại sao tác giả lại thêm một nhân vật phụ nữ (hoặc có thể nói là nữ phụ xuất hiện nửa mùa) vào câu chuyện, như nhân vật Hạ Vi, mà lại không ảnh hưởng gì đến mối quan hệ của nhân vật chính.
Và điều mà mình không thích nhất là khi tác giả miêu tả nam chính ngủ với một người con gái khác trong khi vẫn có mối quan hệ với nữ chính. Điều này cho thấy sự thiếu tôn trọng, xem nhẹ nữ chính như một người bình thường, chỉ cần có cơ hội là đối xử không nghiêm túc.
Thêm vào đó, dù biết rõ rằng nữ chính đang sống chung với nam chính, anh ta vẫn đưa người con gái khác về nhà,khi bị nữ chính phát hiện, cả hai lại phản ứng lạnh nhạt, hầu như không quan tâm. Thái độ của nam chính khi bị phát hiện như là “thôi lộ rồi, lộ thì lại tìm con khác, chả có gì đáng quan tâm”.
Nữ chính vô cùng kiêu căng, chỉ nhìn qua rồi quay lưng đi. Trước khi ra đi, cô để lại cho nam chính một lời nhắn: “Anh đừng hối hận.” Nghe câu này, tôi đã rất hy vọng rằng nữ chính sẽ trả đũa nam chính, để anh ta phải hối hận đến tận cùng.