Hỏi Hay Đáp Đúng PDF
Trong Phật giáo, có nhiều khía cạnh không hoàn toàn phù hợp với định nghĩa này. Tuy nhiên, giáo lý cốt lõi của Ðạo Phật, cụ thể là Tứ Diệu Ðế, lại hoàn toàn khớp với điều đó. Chân lý đầu tiên cho rằng khổ đau là một trải nghiệm có thể được nhận diện rõ ràng.
Chân lý thứ hai chỉ ra rằng đau khổ có nguồn gốc từ tham ái, điều này có thể được định nghĩa, cảm nhận và đo lường một cách cụ thể. Không cần thiết phải cố gắng giải thích khổ đau bằng các thuật ngữ, quan điểm siêu hình hay huyền bí.
Chân lý thứ ba cho thấy việc chấm dứt khổ đau không phải dựa vào các thần linh tối cao, niềm tin hay cầu nguyện, mà đơn giản là loại bỏ nguyên nhân của khổ đau. Đây là điều hiển nhiên.
Chân lý thứ tư chỉ ra rằng con đường dẫn đến việc chấm dứt khổ đau cũng không phải là điều huyền bí, mà dựa vào việc thực hiện một phương pháp cụ thể. Hơn nữa, cần có thái độ cởi mở để kiểm nghiệm.
Phật giáo không công nhận quan điểm về một đấng tối cao, giống như khoa học, giải thích nguồn gốc cũng như sự vận hành của vũ trụ dựa trên các quy luật tự nhiên. Điều này có thể được coi là một minh chứng theo tinh thần khoa học.
Một lần nữa, tinh thần khoa học trong Phật giáo trở nên rõ ràng hơn qua lời dạy của Ðức Phật, rằng chúng ta không nên tin tưởng một cách mù quáng mà nên đặt câu hỏi, tìm hiểu và kiểm chứng, dựa trên kinh nghiệm cá nhân trước khi tin nhận. Chỉ khi đó, tính chất khoa học mới được thể hiện rõ ràng. Ðức Phật dạy:
“Đừng đặt niềm tin vào huyền bí hay truyền thống. Đừng dựa vào tin đồn hay các tác phẩm kinh điển, cũng đừng tin vào những lời đồn thổi hay những gì có vẻ hợp lý, hoặc theo xu hướng của một ý tưởng nào đó, hoặc bởi vì một người nào đó có khả năng.
Cũng đừng tin chỉ vì người đó là thầy của bạn. Nhưng nếu bạn nhận thấy điều đó là tốt, không gây tổn hại cho ai, đó là sự sáng suốt đáng khen ngợi, đồng thời khi thực hành và thấy nó mang lại hạnh phúc, thì hãy đặt niềm tin vào điều đó.”
Do đó, chúng ta có thể khẳng định rằng mặc dù Phật giáo không hoàn toàn là khoa học, nhưng nó rõ ràng có tính chất khoa học mạnh mẽ và khoa học hơn nhiều so với các tôn giáo khác. Albert Einstein (1879-1955), một trong những nhà khoa học vĩ đại nhất thế kỷ XX, đã nhận xét về tính khoa học của Phật giáo như sau:
“Dự đoán rằng tôn giáo của tương lai sẽ trở thành một hệ thống toàn cầu, vượt qua mọi sự khác biệt về tinh thần, giáo điều và thần học.
Tôn giáo này cần bao trùm cả các yếu tố tự nhiên, dựa trên nền tảng của nhận thức đạo đức, phát triển từ kinh nghiệm tổng hợp của tất cả các lĩnh vực trong một cái nhất thể đầy đủ ý nghĩa. Phật giáo có thể đáp ứng các yêu cầu đó. Và nếu có một tôn giáo nào có khả năng đối mặt với những thách thức của khoa học hiện đại, thì đó chính là Phật giáo.”