Mùi Hương Trầm PDF
“Mùi Hương Trầm” mang chúng ta đến với các bản sắc văn hóa, tôn giáo của Ấn Độ, Trung Quốc và Tây Tạng. Bằng cách đánh giá sâu sắc và cảm nhận đầy tính khoa học, cùng với những lời nhận xét mang một chút hóm hỉnh, tác giả tạo ra một bức tranh sống động về cuộc sống văn hóa hiện nay ở những quốc gia này. Hơn nữa, tác giả dẫn dắt chúng ta qua các di tích Phật giáo của các quốc gia lịch sử phát triển của Phật giáo qua các giai đoạn lịch sử.
Tại Ấn Độ, tác giả đã khám phá các địa điểm liên quan đến cuộc đời của Đức Phật, những “tứ động tâm” nổi tiếng: nơi Phật sinh ra, nơi Ngài giác ngộ, nơi Ngài truyền bá Pháp luân và nơi Ngài nhập Niết-bàn.
Các địa danh này, mặc dù chỉ còn lại dưới dạng di tích, nhưng trở nên sống động trước mắt khi tác giả đến thăm: thành Vương Xá, vườn Trúc Lâm, vườn Cấp Cô Độc, vườn Lộc Uyển, đỉnh Linh Thứu – nơi Đức Phật truyền bá Kinh Pháp Hoa, cũng là nơi phát nguyên phái Thiền Tông; Hoa Thị Thành – nơi vua A-Dục tổ chức hội nghị kết tập lần thứ ba; Na-Lan-Đà – trường đại học Phật giáo đầu tiên; cả những địa điểm mà Huyền Trang đã từng đến thăm và biên soạn lại. Đúng như tác giả đã nói: “Những điều trước đây chỉ là truyền thuyết, giờ đây đã trở thành hiện thực”.
Tại Trung Quốc, chúng ta được dẫn đến nhiều điểm thăm quan có liên quan đến di tích tôn giáo của Phật giáo Trung Quốc. Ví dụ như Linh Quang tự và chiếc răng Phật, chúng ta có thể chiêm ngưỡng tượng Phật Di Lặc cao 18m cùng với tượng Đại Phật cao 13,7m.
Nơi này cũng có tới 53 động dài hàng cây số, chứa đựng khoảng 5.000 tượng Phật, từ tượng lớn nhất cao 17m đến những tượng nhỏ chỉ cao 2cm. Có nhiều tượng Phật có những đặc điểm độc đáo, như một tượng Phật cao 17m; tượng Di Lặc ngồi chân trần, hiếm khi thấy trong thế thiền định của vị Phật này; hoặc một tượng Thích Ca Mâu Ni mà trong vạt áo có vô số vị Bồ-tát…
Tất cả tạo nên một nền nghệ thuật Phật giáo rất đặc sắc của Trung Quốc. Chúng ta cũng được dẫn đến “Tứ Đại Danh Sơn”, nơi thờ các vị đại Bồ-tát: Ngũ Đài Sơn của Văn Thù, Nga Mi Sơn của Phổ Hiền, Cửu Hoa Sơn của Địa Tạng, Phổ Đà Sơn nằm ngoài khơi của Quán Thế m…
Đọc “Mùi Hương Trầm”, ta hiểu tại sao Phật giáo Ấn Độ đã đi vào suy tàn. Khi Phật giáo Ấn Độ suy tàn không còn tồn tại, thì Phật giáo lại nở rộ ở Trung Hoa, phát triển và phân chia thành nhiều phái khác nhau.
Ta cũng nhận thấy kết quả của việc tu hành và sự thành lập các tông phái do các vị Tổ sư thực hiện. Sau đó, Thiền Trung Quốc tắt lịm vào thế kỷ thứ XII, nhưng tại Nhật Bản, nó bắt đầu nở rộ một cách rực rỡ.
Qua việc đọc “Mùi Hương Trầm”, ta trải qua một cuộc hành trình thú vị trong không gian và thời gian, xuyên suốt 25 thế kỷ của lịch sử Phật giáo. Khi kết thúc cuốn sách, ta cảm thấy một sự buồn bã, giống như tác giả khi rời bỏ Tây Tạng, khi mà sự thịnh vượng của Phật giáo hiện đại không còn nữa.
Tuy nhiên, như đức Phật đã nói: “Tất cả các sự tồn tại đều không vĩnh cửu”, đạo Phật cũng phải chịu sự vô thường đó và có thể một ngày nào đó sẽ hoàn toàn biến mất, không ai nhớ đến nữa. Mặc cho đạo Phật có thể tiêu vong, nhưng những chân lý mà nó khám phá vẫn tồn tại mãi mãi.