Sa Đọa PDF Download miễn phí

Sa Đọa PDF

Albert Camus sinh vào ngày 7 tháng 11 năm 1913 tại Mondovi, một làng ở Constantinois, gần Bône, Algérie. Cha ông là Lucien Camus, một công nhân sản xuất rượu nho ở vùng Mondovi làm việc cho một thương gia ở thành phố Alger.

Khi Chiến tranh thế giới thứ nhất bùng nổ, Lucien Camus đã được gửi vào tháng 9 năm 1914, anh đã bị thương trong trận chiến Marne và qua đời tại bệnh viện quân y Saint-Brieuc vào ngày 17 tháng 10 năm 1914. Về cha của mình, Albert chỉ biết qua một bức ảnh duy nhất mà ông để lại.

Albert đã đến Paris để làm biên tập cho tờ Paris-Soir. Trong năm 1942, ông công bố cuốn tiểu thuyết mang tựa đề là L’Étranger (Người lạ) và bài luận nhỏ về Le Mythe de Sisyphe (Huyền thoại về Sisyphe), trong đó ông đã trình bày những ý tưởng triết học của mình.

Sisyphe là một nhân vật trong thần thoại Hy Lạp bị trừng phạt phải lăn một hòn đá lớn lên núi dốc. Tuy nhiên, khi đến đỉnh, hòn đá lại rơi trở xuống chân dốc, cứ như vậy Sisyphe tiếp tục lăn và rơi theo một chu trình không ngừng.

Theo phân loại của Albert, các tác phẩm này thuộc “chuỗi sự phi lý” (cycle de l’absurde), cùng với các vở kịch Le Malentendu (Ngộ nhận, 1944) và Caligula (1945). Năm 1943, ông làm việc cho nhà xuất bản Gallimard và sau đó trở thành chủ biên tập của báo Combat. Trong năm này, ông cũng gặp và quen biết Jean-Paul Sartre.

Các tác phẩm tiếp theo của Camus trong chuỗi “thời kỳ nổi loạn” bao gồm La Peste (Dịch hạch, 1947), L’État de siège (1948), Les Justes (1949) và L’Homme révolté (Người nổi loạn, 1951).

Trong cuốn sách triết học Người nổi loạn, Camus đã trình bày sự nổi loạn ở các mức độ khác nhau (từ siêu hình đến chính trị và nghệ thuật) qua các thời kỳ khác nhau. Ông mô tả con người nhận thức sâu sắc về tính phi lý của cuộc sống, luôn khao khát nổi dậy chống lại nỗi khổ của sự tồn tại, nhưng rồi nhận ra không có lối thoát, mọi cố gắng đều vô ích.

Mối quan hệ giữa Albert Camus và Jean-Paul Sartre trở nên căng thẳng vào năm 1952, khi trên trang báo Les Temps modernes của Sartre, Henri Jeanson đã phê phán sự phản kháng của Camus là “có suy tính”. Năm 1956, tại Alger, Albert Camus công bố “Appel pour la trêve civile”. Trong cùng năm đó, cuốn sách La Chute, tác phẩm quan trọng cuối cùng của ông được xuất bản.

Vào ngày 4 tháng 1 năm 1960, tại Petit-Villeblevin ở vùng Yonne, Albert Camus qua đời trong một vụ tai nạn giao thông. Trên chiếc xe Facel Véga đó, còn có một người bạn của ông là Michel Gallimard và người cháu Gaston.

Chia Sẻ

Facebook
Twitter
LinkedIn
Pinterest
WhatsApp
Skype
Telegram
Reddit
Email
Print
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x