Thất Giác Chi PDF
Kinh điển Phật Giáo, bao gồm ba tạng, thường xuyên nhấn mạnh các yếu tố của sự giác ngộ mà Ðức Thế Tôn đã giảng giải nhiều lần. Trong nhiều trường hợp khác, bộ Tăng Nhứt A-Hàm (Samyutta Nikaya, Maha Vagga) có một phần đề tựa là Bojjhanga Samyutta, ghi lại những bài thuyết giảng của Ðức Phật về các Giác Chi (Bojjhanga).
Phần này chứa ba bài Kinh mà từ thời Ðức Phật, Phật tử thường tụng như một loại kinh để bảo vệ (paritta hay pirit), nhằm chống lại đau khổ, bệnh tật, hoặc các bất hạnh trong cuộc sống.
Từ “Bojjhanga” bao gồm hai phần: “bodhi” và “anga”. “Bodhi” mang ý nghĩa chứng ngộ, chính xác hơn là sự hiểu biết sâu sắc liên quan đến sự nhận thức về Tứ Diệu Ðế, bốn Chơn Lý Cao Quý, bao gồm: Chơn Lý Cao Quý về sự khổ, Chơn Lý Cao Quý về nguồn gốc của sự khổ, Chơn Lý Cao Quý về sự chấm dứt khổ, Chơn Lý Cao Quý về con đường dẫn đến sự chấm dứt khổ.
“Anga” có nghĩa là yếu tố hoặc chi phần. Vì vậy, “Bodhi + anga” (bojjhanga) chỉ các yếu tố của sự giác ngộ, hay các yếu tố của trí tuệ hoặc tuệ minh sát. Thuật ngữ này thường được dịch là “Thất Giác Chi”.
“Bojjhanga! Bojjhanga! Bạch hóa Ðức Thế Tôn, xin Ngài từ bi chỉ dạy, bài giảng này có thể được áp dụng đến mức nào?” Một thầy tỳ-khưu đã hỏi Ðức Phật như vậy.
“Bhodaya samvattantiti kho bhikkhu tasma bhojjhanga ti vuccanti.”
“Điều đó dẫn đến sự giác ngộ, này tỳ-khưu, vì thế mà nó được gọi như vậy.”
Đây là một phần giải thích ngắn gọn của Ðức Bổn Sư (trong Samyutta Nikaya). Trong một đoạn khác, Ðức Phật dạy:
“Này các Tỳ-khưu, trong một ngôi nhà có nóc nhọn, tất cả các cây kèo đều hướng về góc nhọn, nghiêng về góc nhọn, chĩa vào góc nhọn, trong tất cả các mặt của ngôi nhà, góc nhọn được coi là điểm chính.
Tương tự như vậy, các Tỳ-khưu, khi thầy tỳ-khưu siêng năng và chăm chỉ phát triển bảy yếu tố trí tuệ, cũng phải hướng về Niết-Bàn, nghiêng về Niết-Bàn, nhắm đến Niết-Bàn như vậy.”
“Ở đây tôi xin ghi lại một bài Kinh về Thất Giác Chi (Bojjhanga). Bài Kinh này mở đầu như sau:
‘…Tôi đã nghe như thế này: Vào một thời điểm, Ðức Thế Tôn đang cư ngụ trong thành Vương Xá (Rajagaha), tại Trúc Lâm (Veluvanna), nơi nuôi sóc. Lúc đó, Ðức Ðại Maha Kassapa đang mắc bệnh, Ngài đang bị bệnh nặng.'”
Vào lúc hoàng hôn, Ðức Phật rời khỏi trạng thái tĩnh lặng của Ngài và đến thăm Ðại Ðức Maha Kassapa (Ma-ha Ca-diếp). Ngài ngồi xuống và nói những lời trí thức sau đây:
“Thưa Kassapa, hôm nay con cảm thấy thế nào? Con có thấy đau đớn quá mức không? Con có thể chịu đựng được không? Cơn đau có giảm bớt không, hay vẫn tăng lên? Có dấu hiệu nào cho thấy sự giảm bớt không, hay tình trạng vẫn tiếp tục xấu đi?”
— Bạch Thế Tôn, con cảm thấy rất đau đớn. Con không thể chịu đựng được nữa. Cơn đau rất dữ dội. Không có dấu hiệu nào giảm bớt mà ngược lại, cơn đau ngày càng gia tăng.
— Kassapa, bảy yếu tố của sự giác ngộ mà Như Lai đã giải thích rõ ràng, Như Lai đã rèn luyện và phát triển đầy đủ. Khi đã được hoàn thiện, bảy yếu tố này dẫn đến sự chứng ngộ trọn vẹn, trí tuệ hoàn hảo, đạt đến Niết-Bàn. Những yếu tố đó là gì?
Niệm: Này Kassapa, pháp này mà Như Lai đã giảng giải một cách rõ ràng, đã được rèn luyện và phát triển hoàn chỉnh, khi được rèn luyện và phát triển một cách đầy đủ, tâm niệm sẽ dẫn đến sự chứng ngộ toàn vẹn, trí tuệ hoàn hảo, đạt đến Niết-Bàn.
Xả: Này Kassapa, pháp này mà Như Lai đã giải thích một cách tường tận, đã được rèn luyện đầy đủ, khi được rèn luyện và phát triển một cách hoàn chỉnh, tâm niệm sẽ đưa đến sự chứng ngộ toàn vẹn, trí tuệ viên mãn, đạt đến Niết-Bàn.