Từ Điển Triết Học Hegel PDF
Từ điển tập trung vào khoảng 100 thuật ngữ quan trọng trong triết học Hegel, giải thích và trình bày chi tiết từ nguồn gốc từ nguyên đến quá trình phát triển của chúng.
Chúng tôi tin rằng ngay cả những độc giả khó tính nhất cũng sẽ hài lòng với nỗ lực đáng kể của tác giả trong việc giới thiệu các tư tưởng phức tạp của Hegel – triết gia vĩ đại của triết học cổ điển Đức – theo cách rõ ràng, mạch lạc, đáp ứng yêu cầu cao về học thuật.
Từ điển thực sự là một “hướng dẫn” vô giá, giúp ta làm quen với những điều mới mẻ, rồi dần dần thâm nhập vào hệ thống khái niệm và cách suy nghĩ đặc trưng của Hegel. Kiên nhẫn “nghiên cứu” từ điển cũng chính là một cách “học” và “ôn tập” hiệu quả, cả trước lẫn sau khi đọc các tác phẩm chính của triết gia này.
Nguyên lý cơ bản của triết học Hegel là sự hòa hợp giữa tư duy và hiện thực, giữa tinh thần và thế giới, với thế giới được xem là sự biểu hiện của tinh thần. Theo Hegel, tư duy và tinh thần là nguồn gốc duy nhất của mọi tồn tại.
Thế giới tự nhiên là hình thức biến thể của tư duy, là tư duy hiện diện dưới dạng vật chất. Khi tư duy tự xem xét chính mình, nó tự đặt chính mình làm đối tượng để suy nghĩ.
Nói theo cách khác, Hegel xem thế giới vật chất như một phiên bản sơ khai của con người, tức là con người ở giai đoạn chưa hoàn thiện. Trong khi đó, con người thực sự, với cơ thể đầy đủ, theo Hegel là con người đã phát triển hoàn chỉnh, là sự trở về với bản chất thực sự của chính mình, với tất cả những đặc điểm vốn có.
Hegel đã biến tất cả các quá trình của thực tại thành quá trình tư duy, chuyển lịch sử thực tại thành lịch sử tư duy, quy hoạt động thực tiễn của con người thành quá trình tự ý thức và tự nhận thức. Hegel nhìn nhận con người vừa là chủ thể, vừa là kết quả của chính quá trình hoạt động của mình; con người vừa là chủ thể, đồng thời là mục tiêu của sự phát triển lịch sử. Tư duy và trí tuệ con người hình thành, phát triển dựa trên mức độ mà con người nhận thức và biến đổi thế giới, từ đó đối lập với chính mình để trở thành của mình. Ý thức của con người là sản phẩm của lịch sử xã hội, khi hoạt động của con người ngày càng phát triển, ý thức của họ càng mang tính chất xã hội.
Hegel xem con người vừa là sản phẩm, vừa là giai đoạn phát triển cao của tinh thần tuyệt đối. Quá trình cải tạo thế giới của con người là phương tiện để tinh thần tuyệt đối nhận thức bản thân mình. Hegel đã tiếp cận quan niệm rằng ý thức và nhân cách của con người là kết quả của lịch sử.