Vương Quốc Ảo PDF
Tôi vẫn tiếp tục lạc vào thế giới tưởng tượng sau khi đọc xong Vương quốc Ảo. Cảm giác như tôi đã bị cuốn hút vào đó, mê mải không lối thoát.
Trong những giấc mơ đó, tôi thường nhìn thấy một thế giới trắng xóa của băng tuyết, u buồn nhưng đẹp đẽ, nơi mà màu sắc của máu và hoa đào đều cuộn tròn trong gió. Nhưng điều khiến tôi ấn tượng nhất là nụ cười của Thích, khi cậu rời bỏ thế gian dưới tay của đại huynh, một nụ cười thuần khiết không gì có thể làm mờ.
Và không thể quên được cả nụ cười tà ác của Uyên Tế, khi bàn tay của bà ta định đoạt số phận của những sinh linh bé nhỏ, làm tan nát đi niềm tin và hy vọng hạnh phúc của họ.
Thế giới trong Vương quốc Ảo là một thế giới kỳ bí, nơi mà ranh giới giữa thực và ảo trở nên mơ hồ. Giống như Trang Chu đã từng mơ mộng, không biết được điều nào là thực và điều nào là ảo. Một vương quốc chìm trong bức màn tuyết trắng.
Tuyết trắng như một biểu tượng của nỗi buồn thương vô tận đã phủ lên cảnh vật và con người trong thành Nhẫn Tuyết. Những người sống ở đó chỉ là những kẻ bị ép buộc theo số mệnh, bị ràng buộc trong những xiềng xích không thể thoát khỏi, những sợi dây buộc của tình yêu.
Tình yêu, điều đã gắn kết với nhiều số phận bi thảm trong Vương quốc Ảo, thường kết thúc bằng sự hy sinh. Như Anh Không Thích, đã chết vì mong muốn Ca Sách “được tự do bay lượn trên bầu trời như một con rồng xanh.” Hay như Ly Kính và Tiễn Đồng, Triều Nhai, Trì Mặc, Nguyệt Thần,… tất cả đều sẵn sàng hy sinh vì người mà họ yêu thương.
Vương Quốc Ảo là một bản nhạc bi thương, là một bài thơ dài đầy buồn bã về sự trớ trêu của số phận. Dù Ca Sách đã cố gắng kiên cường, giữ vững hy vọng và niềm tin trong chờ đợi sự trở lại của những người mà anh yêu, cuối cùng anh cũng gục ngã khi nhận ra rằng mình lại một lần nữa trở thành nạn nhân của sự trêu đùa từ số phận.
Thế giới trong Vương Quốc Ảo có thể chỉ tồn tại trong trang sách, nhưng cái lạnh lẽo của cô đơn và nỗi buồn trong truyện như những sợi tơ mỏng manh len lỏi vào tâm hồn của người đọc, trói buộc tâm trí chúng ta.